《题画》
朝代:明代
作者: 张羽
全文:
吾爱陶弘景,开窗玩白云。白云自舒卷,青山无垢氛。
清耳延松籁,斋心阅琼文。问道虚皇老,结客古茅君。
灵药青童种,名香桂女焚。万乘遥致敬,三尺久离群。
丹成上鹤去,弃俗等拿纷。斯人不可见,斯世亦徒闻。
我独怀仙契,千载仰清芬。
拼音:
wú ài táo hóng jǐng, kāi chuāng wán bái yún. bái yún zì shū juàn, qīng shān wú gòu fēn. qīng ěr yán sōng lài, zhāi xīn yuè qióng wén. wèn dào xū huáng lǎo, jié kè gǔ máo jūn. líng yào qīng tóng zhǒng, míng xiāng guì nǚ fén. wàn shèng yáo zhì jìng, sān chǐ jiǔ lí qún. dān chéng shàng hè qù, qì sú děng ná fēn. sī rén bù kě jiàn, sī shì yì tú wén. wǒ dú huái xiān qì, qiān zǎi yǎng qīng fēn.