更新时间:2022-10-27 17:15:50

《超然台放歌》

朝代:明代

作者: 欧大任

全文:

登高作越吟,倚剑歌转哀。木叶纷交下,征鸿亦徘徊。

西樵之游同数子,半酣太叫超然台。此时万里飞蓬转,但闻悲风萧萧天上来。

绛宫朱阙远明灭,洞天福地空崔嵬。仙乎仙乎不可见,浮丘洪厓安在哉。

笑骑鸿鹄过琼岛,便应从此归蓬莱。蓬莱方丈是何处,白云袅袅帝乡去。

天外虚传二凤楼,人间岂见三花树。云车风马自千秋,旦夕蟪蛄何用愁。

君不见周太子,缑氏山头鹤来去。又不见轩辕君,鼎湖水上龙缤纷。

浊世之居若脱屣,人生胡为在尘滓。任也江湖落魄生,形骸肮脏无所成。

往来每拟淩云赋,梦中时作升天行。大鹏或被斥鴳笑,平生禽尚吾同调。

布袜青鞋淩绝峤,临风更向蓬池啸。

拼音:

dēng gāo zuò yuè yín, yǐ jiàn gē zhuǎn āi. mù yè fēn jiāo xià, zhēng hóng yì pái huái. xī qiáo zhī yóu tóng shù zi, bàn hān tài jiào chāo rán tái. cǐ shí wàn lǐ fēi péng zhuǎn, dàn wén bēi fēng xiāo xiāo tiān shàng lái. jiàng gōng zhū quē yuǎn míng miè, dòng tiān fú dì kōng cuī wéi. xiān hū xiān hū bù kě jiàn, fú qiū hóng yá ān zài zāi. xiào qí hóng hú guò qióng dǎo, biàn yìng cóng cǐ guī péng lái. péng lái fāng zhàng shì hé chǔ, bái yún niǎo niǎo dì xiāng qù. tiān wài xū chuán èr fèng lóu, rén jiān qǐ jiàn sān huā shù. yún chē fēng mǎ zì qiān qiū, dàn xī huì gū hé yòng chóu. jūn bú jiàn zhōu tài zǐ, gōu shì shān tóu hè lái qù. yòu bú jiàn xuān yuán jūn, dǐng hú shuǐ shàng lóng bīn fēn. zhuó shì zhī jū ruò tuō xǐ, rén shēng hú wéi zài chén zǐ. rèn yě jiāng hú luò tuò shēng, xíng hái āng zāng wú suǒ chéng. wǎng lái měi nǐ líng yún fù, mèng zhōng shí zuò shēng tiān xíng. dà péng huò bèi chì yàn xiào, píng shēng qín shàng wú tóng diào. bù wà qīng xié líng jué jiào, lín fēng gèng xiàng péng chí xiào.

古诗大全工具简介

古诗大全网站主要内容为经典古诗词原文及翻译、注释、赏析。古诗以其独有的抒情艺术表现手法营造了传统文化中的诗性的意境,传达出古代士人重心灵体验和含而不露的审美意趣。古诗词-传承国学经典文化。

古诗大全工具使用说明

返回
顶部