朝代:明代
作者: 王鏊
全文:
阳山高哉几千丈,遥缺遥瞻在天上。一朝置我遥缺傍,坐觉诸山皆退让。
太湖汀滢平于杯,夫椒包山近相并。山腰鸟道何盘盘,十步九折行且叹。
昌黎正逢衡岳霁,太白休歌蜀道难。夫差悔悟苦不早,公孙白骨缠荒草。
子胥伯嚭两丘墟,天地茫茫人易老。划然长啸来悲风,一杯敬酬浮丘公。
何时借我绿玉杖,从此拄过扶桑东。诗成西日下山去,回视山椒但烟雾。
拼音:
yáng shān gāo zāi jǐ qiān zhàng, yáo quē yáo zhān zài tiān shàng. yī zhāo zhì wǒ yáo quē bàng, zuò jué zhū shān jiē tuì ràng. tài hú tīng yíng píng yú bēi, fū jiāo bāo shān jìn xiāng bìng. shān yāo niǎo dào hé pán pán, shí bù jiǔ shé xíng qiě tàn. chāng lí zhèng féng héng yuè jì, tài bái xiū gē shǔ dào nán. fū chāi huǐ wù kǔ bù zǎo, gōng sūn bái gǔ chán huāng cǎo. zi xū bó pǐ liǎng qiū xū, tiān dì máng máng rén yì lǎo. huà rán cháng xiào lái bēi fēng, yī bēi jìng chóu fú qiū gōng. hé shí jiè wǒ lǜ yù zhàng, cóng cǐ zhǔ guò fú sāng dōng. shī chéng xī rì xià shān qù, huí shì shān jiāo dàn yān wù.